Mình ai đang đau lòng giữa đêm khuya đằng đẳng
那远去的光 似是她的抚慰
Sự an ủi vổ về ai kia giống như ánh đèn đã tắt
昨日似水流把我这痴痴的 心爱
Mối tình si của anh đã trôi theo dòng nước hôm nào
用我最暖的手将你紧抱拥
Anh chỉ có thể ôm chặt em trong đôi vòng tay ấm áp
无论北风怎吹也吹不开双 双手
Anh sẽ không buông rời dù gió Bắc có lạnh thổi từng cơn
让我风雪的笑面永荡在你 心中
Hãy để gương mặt gió sương của anh đọng mãi trong trái tim em
但那美景不会经常为何仍 然分离
Cũng chẳng biết vì sao cảnh đẹp đó lại thường diễn ra buổi ly biệt
含泪无语问苍天 痛心
Anh âm thầm rơi lệ cũng chẳng hỏi trời xanh đau lòng vì đâu
漫漫长夜 谁在独自心痛
Mình ai đang đau lòng giữa đêm dài đằng đẳng
那远去的光 似是她的抚慰
Sự vổ về an ủi ai kia giống như ánh đèn đã tắt
昨日是谁留下我这痴痴的 心爱
Mối tình si của anh ngày hôm qua ai kia vẫn còn giữ
用我最暖的手将你紧抱拥
Anh chỉ có thể ôm chặt em trong đôi vòng tay ấm áp
无论北风怎吹也吹不开双手
Anh sẽ không buông rời dù gió Bắc có lạnh thổi từng cơn
让我风雪的笑面永荡在你 心中
Hãy để gương mặt gió sương của anh đọng mãi trong trái tim em
但那美景不会经常为何仍 然分离
Cũng chẳng biết vì sao cảnh đẹp đó lại thường diễn ra buổi ly biệt
含泪无语问苍天 痛心
Anh âm thầm rơi lệ cũng chẳng hỏi trời xanh đau lòng vì đâu
你那天真的心 仍荡漾在心中
Trái tim em thơ ngây ngày nào vẫn còn dập dìu trong lòng tôi
看你苍桑的哭面悔恨我的 当初
Nhìn gương mặt em lệ nhoà nuối tiếc cùng anh buổi đầu ấy
为何偏偏相见一回但却仍 然是分离
Vì sao cứ mỗi lần gặp nhau là lại phải chia lìa
原谅我让你独个飘泊
Xin em hãy tha thứ cho anh đã để em một mình phiêu bạc